TRAO VỀ EM - Trang 174

lịch sự. Đặt giỏ trái cây lên bàn nó nói. Mẹ đây gơi đó.
Bác gái làm tôi ngại quá nhỏ Khắc nơi là tôi xin cám ơn bác.
Kéo ghế ra, Minh bảo:
– Mời ngồi!
Khắc ngồi xuống, giọng có vẻ cơi mở hơn.
– Chắc Minh bị cám lạnh vì dầm mưa.
Minh uê oải:
– Tôi không biết nưa, vì tôi rất hiếm khi bệnh.
– Thế bữa nay đã đở nhiều chưa?
– Rồi! Ngày mai tôi sẽ đi làm không cần Khắc tới nhắc đâu.
Khắc kêu lên:
– Ý tôi không phải vậy, Minh cứ nghỉ tới bao giờ thật khỏe đã.
Ánh Minh mỉa mai:
– Tới lúc đấy chắc tôi bị núi công việc ở nhà Khắc đè bẹp dí quá. Eo ui!
Sao có nhiều người thích bày bừa bộn để người khác phái đọn dẹp đến thế
chứ?
Khắc hạ giọng:
– Tôi sẽ tự dọn đẹp chớ không bày ra nữa đâu. Tôi hứa mà!
Ánh Minh liếm môi:1 – Thật hông đó? Bị đánh chấn thương đầu quá nhiên
tính tình có khác.
Khắc nhíu mày:
– Hình như lúc nào Minh cũng chua ngoa như vậy?
Minh so vai:
Cái áo còn tùy mình đang trò chuyện với ai nữa.
Khắc cười khẩy:
– Kiêu nhỉ. Phải vì tính cách này ông Cường con bác Uyển chết mê chết
mệt Minh không?
Ánh Minh không tra lời, nhưng trong lòng hết sức ấm ức. Chắc chắn bà
Uyển phải nói gì đó nên Khắc mới hôi cô câu này. Đồ con trai lắm chuyện!
Minh ăn miếng trả miếng:
– Nè! Những người nhiều chuyện dễ bị đòn lắm đó.
Khắc lắc đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.