TRAO VỀ EM - Trang 176

Bà tranh giành đấu thầu một công trình xây dựng. Đối thủ làm ăn muốn
loại bà nên mới làm vậy nhằm hăm dọa. Hôm ơ bệnh viện, họ đã gợi điện
nói với mẹ tôi như vậy.
Ánh Minh gật gù:
Tôi nhớ rồi. Tháo nào lúc ấy mặt bác Anh hết sức căng thẳng.
Minh dọ dẫm:
– Rồi bác Anh định thế nào? Chắc con trai út phải quý hơn hết rồi.
Khắc bật cười chua chát:
– Tôi mà đáng mấy xứ. Mẹ tôi là người xem trọng công việc hơn tất cả. Bà
và bác Uyển rất giống nhau ở điểm này. Hai người sẵn sàng hy sinh con cái
đề đạt mục đích.
Ánh Minh tỏ vẻ không tin:
– Khắc nói sao chớ bác Uyển đâu phải người của công việc. Bác có đi làm
đâu.
Khắc nói:
Ở nhà chi đạo còn hơn là trùm chính vì không muốn làm theo ý bác Uyển,
nên anh Cường mới bô đi thật xa.
Ánh Minh kêu lên:
– Sao Khắc biết!
– Bác ấy và mẹ tôi thân lắm. Chuyện gì lại không tâm sự. Trước đây tôi
nghe ai người nhắc tới bác sĩ Diệp và Minh với những sự so sánh mà tất cấ
những cái xấu đều tập trung vào Minh. Bởi vậy khi gặp Mình, tôi khá dị
ứng:
Dần đà tôi mới vở lẽ ra, tôi đã nhầm lầm người. Nếu là Cường, tôi cũng
không chọn bác Sĩ Diệp. Bà ta chằn quá. Ánh Minh im lặng, Khắc vụt hỏi:
– Minh thừ đoán xem ai đã thuê người đánh tôi?
Minh trả lời nhát gừng:
Tôi không biết.
Khắc úp mở:
Cũng là chỗ quen biết cả mà.
Minh nhìn Khắc rồi lắc đầu. Nó đảnh lời:
– Ông Hoàn đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.