TRAO VỀ EM - Trang 170

thoại với nét mặt hết sức căng thẳng. Bác sĩ Diệp tíu tít bền bỉ Uyển khiến
Minh thấm thía hết sức những lời bà Uyển vừa nói.
Đến bên Khắc, cố nói nhỏ:
– Tôi về.
Khắc ngập ngừng:
– Cám ơn Minh nhiều lắm.
Tự nhiên Minh buột miệng:
– Cám ơn bác sĩ mới đúng. Tôi mà ăn thua gì.
Khẽ gật đầu chào bà Uyển, bác sĩ Diệp, rồi bà Tú Anh, ánh Minh bước đi
dưới mưa, nhưng không thấy lạnh. Tâm hồn cô như vô cảm. Thế mới biết
lời nói cua con người có sức tàn phá khủng khiếp. Bà Uyển đâu cần mắng
nhiếc hăm he gì Minh, trái lại bà rất ngọt, ngọt như vết cắt của con dao thật
bén mới ghê chứ!
Ánh Minh chợt thấy thương mình hết sức.

Rốt cuộc cô chỉ có được lớp vô bướng bỉnh chứ trái tim thì nông nổi và cả
tin.

Minh đã từng tin bà Uyển yếu đuối hiền từ, Minh tin bà rát thương quý
mình nhưng đâu phải vậy.

Cô cũng rất tin Cường. Liệu cô có tin lầm không vậy? Ánh Minh hoang
mang quá, lẻ loi quá khi phải một mình không chút tin tức gì của Cường.

Thời buối này là thời buổi của thông tin vậy mà cô và anh lại bằt tin nhau.

Điều tưởng như vô lý, song đã xảy ra.

Ánh Minh đội mưa mà đi. Trời vẫn mưa như chưa bao giờ được mưa cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.