TRAO VỀ EM - Trang 182

Rồi ngay lập tức anh lại thấy mình vừa vớ vấn vừa tre con, thật buồn cười.
Cường không đưa tay vẫy, cũng không gọi Minh, anh muốn được nhìn cô ở
góc độ này.
Lang thang, lơ đãng và hơi mơ mộng kiểu như đang mong đợi nhớ nhung.
Cô bé đang nhớ anh chớ còn gì nữa.
Lúc Cường đang khoan khoái với ý nghĩ đó thì anh thấy Khắc trờ xe tới.
Ánh Minh leo lên ngồi phía sau chiếc Dylan trước sự ganh ty của nhiều cô
gái.
Cường như chết sững. Anh lặng người đi mất mấy giây. Vậy là rõ rồi, Ánh
Minh không xoắn lấy Khắc như mẹ kế, nhưng cô đang bóp nát tim anh. Tại
sao lại như vậy? Anh mà thua một thằng oầt con như nhóc Khắc sao?
Đúng là nhục.
Nhớ tới những E-mail Minh gởi toàn đầy những câu yêu, nhân đợi chờ,
Cường càng điên tiết. Lẽ nào anh bị em lừa hở tiểu yêu nữ ?
Tim Cường nhưc buốt đến mức anh tưởng chừng máu mình đã ngừng luân
chuyên. Anh chạy xe lòng vòng mà không biết mình nên ghé vào đâu.
Chăng lẽ anh đến gặp Ánh Minh để hỏi tại sao? Nếu thế còn gì sĩ diện của
một thằng đản ông?
Cường bất chấp nhiêu thứ khi yêu Minh, vậy mà cô lại một dạ hai lòng.
Mày đã bị một con nhóc tiểu yêu nữ qua mặt rồi đại ma đầu ơi.
Cuối cùng Cường đành quay về nhà. Dầu sao đó cũng là nơi anh lớn lên
mà.
Bà Uyên và Xuân Nghi khá ngạc nhiên trước bộ đạng thất thểu của anh.
Cường ngồi xuống salon, anh nghe chị Nghi nói bằng gỉọng khá gay gắt.
– Thắng đang ở Sài Gòn, anh ấy làm đại diện cho một công ty cùa Mỹ. Con
vừa gặp Thắng đi cùng ánh Mai. Con bé trớng ta đây lầm.
Xuân Nghi cười khẩy:
- Để rồi xem chị em nhả nó tới đâu.
Bà Uyển liếc Cường:
– Cô Tú Anh vừa điện thoại cho mẹ biết đã đuổi việc Ánh Minh. Con bé
trông ngoan hiền vậy mà. Chậc! Nọ lại là đứa lằng lơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.