TRAO VỀ EM - Trang 197

Khắc giơ tay Minh lại:
– Tôi chỉ muốn tốt cho Minh. Tối sẽ không như anh Cường một dạ hai
lòng.

Ánh Minh giật tay ra:
- Khắc biết gì về Cường mà dám nói vậy?
Đừng chen vào chuyện của chúng tôi.

Không kịp vào chào bà cụ Từ, Minh dắt xe ra khỏi cống và cấm đầu đạp
một mạch.

Cô là một con ngốc, ngóc thật sự vả gã đại ma đầu kia đã tung một chướng
khiến cô bị nội thương trầm trọng. Rồi cô sẽ chết dần chết mộn vì vét
thương trềm sát áy thôi.

Chỉ nghĩ như vậy đã khiến nước mắt Ánh Minh ràn rụa. Cô muốn gặp
Cường dù chỉ đăm ba phút thôi để hỏi vì sao anh không đến tìm cô, nhưng
cánh cửa nhà Cường bây giờ khống dễ để cô tự tiện la vào.

Bánh xe vẫn quay đều Ánh Minh như trôi đi trong tiếng nhạc vang lên từ
một quán cà phê nào đó.
“Bước trên đường về, em thương nhớ anh âm thầm.
Nhớ bao hẹn thề xưa êm ấm.
Đã không còn đường xưa thơm nắng môi em hồng, tan nát rồi giấc mơ
hương nồng”.

Đèn đỏ, Minh dừng xe sát lề theo quán tính. Cô chợt nghe giọng phụ nữ
vang lên:
– Ánh Minh.

Ngơ ngác nhìn quanh, Minh tối sầm nét mặt khi thấy Bạch Diệp đang ngồi
sau lưng Cường. Thường ngày đụng mặt Minh, cô ta còn khinh khỉnh quay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.