TRAO VỀ EM - Trang 38

Bác vào xem anh Cường hộ cháu ạ.
Ánh Minh khịt mũi. Chà ! Cô ta nói cứ như ... lão Cường là của riêng cô ta
không? Cười thầm trong bụng Minh mơ rộng cổng để Diệp phóng xe ra cho
rồi.
Nhưng Bạch Diệp không rồ ga phóng vút đi như Minh tương, cô ta chạy
chậm rồi dừng xe trước mặt Minh.
Với gương mặt ẩn sau khẩu trang chỉ còn chừa đôi mắt, Diệp đanh giọng:
– Nè! Đừng kiếm cớ quanh quấn bên anh Cường nghen. Liệu nhìn lại mình
đi. Hừ. Đề đũa móc mà chòi mâm son. Trong mắt Cường, em chi là đầy tớ
thôi.
Nhớ đó?
Lúc Ánh Minh còn đang sững sờ, Bạch Diệp đã phóng vút đi. Minh chớp
mi,cô đứng như trời trồng một hồi mới đóng mạnh cửa lại – Sao Bạch Diệp
lại hạ mình nói những lời xúc phạm người khác nhỉ? Chắc cô ta ghen.
– Nhưng sao lại ghen với Ánh Minh? Đúng là hàm hề, dễ ghét. Bạch Diệp
là người lớn, cô ta nói thế không sợ Minh coi thường sao.
Thấy bà Uyển vẫn còn ngoài sân, Ánh Minh buột miệng:
– Bác sĩ Diệp là người yêu của anh Cường phải không bác?
Bà Uyển tươi cười khoe:
– Còn hơn thế nữa. Con dâu tương lai của bác dó. Cô dâu bác sĩ thật không
gì bằng phải không Minh?
Rồi bà lắc đầu:
– Cái thằng buồn cười thật. Lúc Bạch Diệp đo huyết áp cho nó, nó cứ nhè
tên con mà gọi. Đã vậy nó còn bào con đừng nhéo nó nữa chớ. Người này
đo huyết áo mà cứ tưởng người nọ nhéo mình. Đúng là say xin. Hà hà!
Ánh Minh đỏ mặt, lòng thầm rủa Cường.
Anh nhầm 1ẫn như thế bảo sao Bạch Diệp không hầm hừ với Minh. Anh
gọi tên cô nghĩa là lúc đó dù mắt nhắm như chết nhưng Cường vẫn còn đủ
sức nhận ra Minh, điều đó cũng có nghĩa anh ta biết ai đã đỡ anh ta từ nhà
tắm ra giường.
Ôi trời! Thật là qúa đáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.