TRẬT TỰ ĐEN - Trang 141

Anh tợp một ngụm rượu. Anh cố nhớ. Anh thấy đau ở tròng mắt khi

anh cố nhớ lại. Những ngày qua chỉ còn lại lơ mơ.

— Tôi đang ở trong một khu làng nằm xa trung tâm. Giữa đêm, những

ánh sáng kì lạ xuất hiện trên đỉnh núi. Tôi không thấy có pháo hoa gì cả.
Đến khi tôi dậy được những ánh sáng đã lụi. Sáng dậy mọi người trong
làng kêu ca đau đầu, buồn nôn. Cả tôi nữa. Tôi hỏi một người có tuổi về
những ánh sáng đó. Ông ta nói những ánh sáng như thế vẫn thường thỉnh
thoảng xuất hiện đã nhiều thế hệ nay rồi. Những ánh sáng ma quái. Và cho
đấy là do tà ma của núi rừng sâu thẳm,

— Tà ma?

— Ông ta chỉ về phía những ánh sáng xuất hiện. Trên một vùng xa xôi

của núi rừng, một vùng của những hẻm sâu, những thác nước đá, kéo dài
suốt cho tới tận biên giới Trung Quốc. Đi lại rất khó khăn. Tu viện nằm trên
vai của quả núi nhìn ra mảnh đất không người này.

— Thế tu viện ở gần những ánh sáng hơn?

Painter gật đầu.

— Cừu chết hết trong vòng hai mươi bốn tiếng đồng hồ. Một số lăn ra

chết ngay chỗ chúng đứng. Số khác cứ đập đầu vào đá. Hôm sau tôi lại đến,
đầu đau và buồn nôn. Lama Khemsar đưa cho tôi ít trà. Đấy là thứ cuối
cùng mà tôi có thể còn nhớ được. - Anh uống thêm một ngụm nước nữa ở
bình tông và thở dài.

— Đấy là chuyện cách đây đã ba ngày. Tôi tỉnh dậy, thấy bị giam

trong phòng. Tôi phải phá cửa để ra.

— Anh may đấy. - Thu lại cái bình tông, người phụ nữ nói.

— Nghĩa là thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.