TRẬT TỰ ĐEN - Trang 153

— Chúng ta phải đi đâu? - Lisa hỏi.

Painter chỉ về phía bên kia của ngọn lửa. - Đến nơi không có người.

— Nhưng, liệu đấy có phải là nơi….?

— Nơi những ánh sáng vừa mới được nhìn thấy. - Anh khẳng định. -

Nhưng mảnh đất bị tàn phá cũng đồng thời là nơi ta bị mất. Để tìm chỗ trú.
Để ẩn náu và đợi qua cơn bão. Chúng ta sẽ đợi tới khi họ đến điều tra về vụ
cháy.

Painter nhìn cột khói đen dày đặc. Cách xa hàng dặm có thể nhìn thấy.

Tín hiệu khói, giống như những ông cha người Mỹ xưa của anh đã từng
dùng. Nhưng liệu có ai nhìn thấy không? Ánh mắt của anh ngước lên cao,
theo những đám mây. Anh như cố nhìn xuyên qua đám mây che khuất kia
lên trên nữa. Anh cầu nguyện, mong có ai đó nhận ra mối nguy hiểm này.

Để đến được lúc ấy….

Anh chỉ có một lựa chọn.

— Ta đi, đi.

***

• 1 giờ 25 phút sáng

Washington, D.C.

Monk đi tắt qua Capitol Plaza tối đen cùng với Kat bên cạnh. Họ cùng

sải bước nhanh, bực tức đúng hơn là thông cảm.

— Em thấy mình đợi hơn. - Kat nói. - Còn sớm quá. Điều gì cũng có

thể xảy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.