TRẬT TỰ ĐEN - Trang 209

Một cái cửa sồi nặng, đóng đai và đinh sắt đen chặn lối vào. Nhưng

trong khi nhóm người đến gần, cái cửa được tời nâng lên trên, như một
cổng khung giàn sắt.

Anna chạy lên phía trước.

— Đến rồi đây. Một đêm dài hả?

Painter và Lisa được dẫn dưới mũi súng tới phía lối vào. Anh nhìn kỹ

mặt tiền những tường chắn ô răng cưa, những lan can, và những cửa sổ
vòm. Toàn bộ bề mặt, đá hoa cương đen đổ mồ hôi và nước chảy tách tách,
như khóc than và vãi nước mắt. Nước trông như dầu đen đổ ra, như thể lâu
đài đang tan ra trước mắt họ, tan chảy trở về với mặt đá.

Ánh sáng bốc rực từ một vài cửa sổ làm bề mặt lâu đài tỏa sáng với cái

vẻ của địa ngục đỏ bừng, gợi cho Painter nhớ tới một bức họa của
Hieronymus Bosch. Nghệ sĩ thế kỷ thứ mười lăm chuyên vẽ tranh mô tả địa
ngục méo mó. Nếu bao giờ Bosch có dịp mô tả những cánh cổng mở vào
âm phủ thì lâu đài này chính là nó.

Không còn lựa chọn nào, Painter đành đi theo Anna và qua dưới cửa

vòm của lâu đài. Anh nhìn lên, lục tìm kiếm những lời mà Đantơ theo giả
thiết đã nói và được khắc ở trên nhũng cánh cổng đi vào âm phủ.

Ai mà vào ở đây thì hãy bỏ hết mọi hy vọng đi.

Những lời ấy không phải ở đây - nhưng những lời ấy có thể đã từng có

ở đây.

Bỏ hết mọi hy vọng đi.

Ấy là để tóm tắt cho dễ hiểu.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.