TRẬT TỰ ĐEN - Trang 284

Monk liếc mắt về phía anh. vẻ mặt mới thể hiện trên nét mặt. Một hy

vọng run rẩy là cách tốt nhất để mô tả vẻ mặt này.

— Kat có mang rồi.

Gray ngồi dậy, ngạc nhiên.

— Cái gì cơ? Như thế nào?

— Tớ nghĩ rằng cậu biết như thế nào. - Monk nói.

— Lạy Chúa lòng thành… xin chúc mừng. - Anh bật nói vẫn đang cố

hồi phục. Câu cuối cùng bật ra nghe giống một câu hỏi. - Tôi muốn nói…
là hiện nay cậu đang ở với đứa bé đấy chứ.

Monk rướn lông mày lên.

— Tất nhiên - Gray nói, lắc đầu với vẻ ngớ ngẩn của mình.

— Vẫn còn sớm lắm. - Monk nói. - Kat không muốn bất cứ ai biết…

cô ấy nói rằng kể cho cậu thì được.

Gray gật đầu, lấy thêm thời gian để hiểu rõ thông tin này. Anh cố hình

dung Monk trong bức tranh của một người bố và ngạc nhiên thấy việc
tưởng tượng của mình sao mà dễ thế.

— Lạy Chúa tôi, thật tuyệt vời.

Monk nắm chặt chiếc hộp đựng nhẫn.

— Thế còn cậu thì sao?

Gray nheo mày.

— Về phần tôi á?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.