TRẬT TỰ ĐEN - Trang 283

— Monk này, tôi không biết rằng cậu lại để ý nhiều thế.

— Im đi nào. Ý tôi là tôi muốn kể cho cậu về chuyện này lúc rảnh rỗi,

không phải… không phải vì cô Coppefiield ở đằng kia làm xiếc bất thần lôi
nó ra khỏi cái mũ.

Gray tựa lưng vào ghế, nhìn vào mặt Monk, khoanh hai tay lại.

— Vậy là cậu sắp sửa đưa ra câu hỏi. Tôi không biết… bà Kat

Kokkalis. Bà này sẽ không bao giờ muốn điều đó.

— Tôi cũng không nghĩ như vậy. Tôi đã mua cái của nợ đó cách đây

hai tháng. Tôi cũng chưa có lúc nào để hỏi bà ấy.

— Đúng ra, cậu vẫn chưa có đủ can đảm thôi.

— Hừ, cũng có thể là như vậy.

Gray vươn tới và vỗ vào đùi Monk.

— Cô ấy yêu cậu đấy Monk ạ. Khỏi phải lo nghĩ đi.

Anh cười nhăn nhở như một cậu học sinh. Đối với Monk thì đó không

phải là cái hay ho gì. Thế nhưng Gray vẫn nhận ra tầm sâu của tình cảm
trong mắt anh. Cùng với vẻ ghê sợ. Monk xoa cổ tay. Bất chấp sự dũng cảm
của mình, người đàn ông này vẫn bị chấn động bởi chuyện phiền toái năm
ngoái. Sự chú ý của Kat đã chuyển sang việc chăm sóc vết thương cho anh.
Hơn bất cứ một bác sĩ nào. Vậy mà một nhịp tim đập bất an vẫn còn tồn tại.

Monk mở chiếc hộp bằng vải nhung màu đen nhỏ và nhìn vào chiếc

nhẫn đính hôn bằng vàng ba kara.

— Có lẽ tớ nên lấy một hạt kim cương lớn hơn… đặc biệt là bây giờ.

— Ý cậu muốn nói gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.