TRẬT TỰ ĐEN - Trang 379

— Cụ đã mất sau đó hai tháng.

Gray suy ngẫm những lồi đó. Ẩn chứa trong những cuốn sách của tôi.

Năm cuốn sách Hugo đã gửi theo đường bưu chính về nhà trước khi cụ
mất. Có phải cụ làm điều đó đế giữ bí mật điều gì đấy được an toàn? Để gìn
giữ cái gì đó quá đẹp không thể chết được và quá quái dị không thể để mọi
người tự do biết được.

Gray nhìn Ryan chằm chằm qua chiếc gương chiếu hậu.

— Cậu có nói với ai khác về chuyện cậu đã phát hiện ra không?

— Không, nhưng một quý ông và cháu gái, cháu trai của ông ta…Một

người đã đến đầu năm nay để nói chuyện với bố em về những cuốn sách.
Họ đã đến đây, lục lọi tài liệu của cụ cố em trong hồ sơ lưu trữ. Em nghĩ
chắc hẳn họ đã đọc dòng ghi chú và đến để hỏi bố em thêm.

— Những người này… cháu gái và cháu trai. Họ trông như thế nào?

— Tóc trắng. Cao. Cường tráng. Thuộc dòng dõi nhà nòi, như là ông

em đã nói.

Gray và Monk cùng liếc nhìn nhau.

Fiona hắng giọng. Cô chỉ vào mu bàn tay của cô.

— Họ có một dấu… một vết xăm ở đây không?

Ryan chậm chạp gật đầu.

— Em nghĩ là có. Ngay sau khi họ đến, bố em đuổi em đi chỗ khác.

Cũng như các anh hôm nay. Không được nói chuyện trước mặt trẻ con.

Ryan cố gắng nở một nụ cười, nhưng cậu đơn thuần đã cảm thấy

không khí căng thẳng trong xe. Ánh mắt cậu đảo xung quanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.