TRẬT TỰ ĐEN - Trang 472

vắt qua cổ, một mắt kính được gắn thêm cái gì đó trông như kính lúp của
thợ kim hoàn.

Khi mà họ đi ngang qua hành lang bằng đá đen, Gray để ý thấy hoa cỏ

trong ngôi nhà kính này được bố trí thành nhiều khu: khu cây cảnh và cây
bụi, vườn dương xỉ, và cuối cùng là một khu với đầy ắp những phong lan.

Vị trưởng lão để ý đến sự quan sát của anh.

— Tôi đã lai giống những giống cây lạ ở đây sáu mươi năm qua.

Ông ta dừng lại cạnh một cây hoa quỳnh tía, như màu tím sậm.

— Đẹp gớm. - Monk nói, với chất giọng nhạo báng.

Isaak lườm Monk.

Ông già dường như phớt lờ.

— Ấy vậy mà phong lan đen lại lẩn trốn tôi. Giống phong lan chén

thánh của Đức chúa Giêsu. Tôi đã theo dõi rất sát. Nhưng ở dưới kính
phóng đại, chúng chẳng có nét sắc gì hoặc tím tía gì hơn một cục gỗ mun
đặc.

Ông ta lơ đãng sờ tay vào chiếc kính lúp và tiếp tục.

Bây giờ thì Gray đã hiểu ra sự khác biệt giữa khu rừng nhiệt đới ở

ngoài và ngôi nhà nóng này, ở đây thiên nhiên không phải là thứ để thưởng
thức. Nó là cái gì đó để người ta chế ngự. ở dưới vòm nhà của chái nhà
kính này, tự nhiên bị cắt tỉa, bị cầm hãm, bị phối giống, sự phát triển bị ức
chế đến còi cọc bằng sợi dây đồng uốn dáng cây cảnh, chuyện thụ phấn do
bàn tay con người đạo diễn.

Ở cuối phòng tắm nắng, họ đi qua một cánh cửa kính màu, đến một

hội trường có ghế bằng mây và những bàn gỗ gụ rừng, một sa - lông nằm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.