TRẬT TỰ ĐEN - Trang 546

— Tôi vui lòng cho các vị xem. - Ông đứng dậy và nhìn đồng hồ. -

Tôi e rằng ta sẽ phải tranh thủ đi thôi. Tôi có cuộc họp vào giờ ăn sáng, mà
tôi không được đến muộn.

Y như Kat đã hình dung, HouVigan sử dụng việc đi này để xin kiếu

sớm, chấm dứt cuộc nói chuyện, để phỉnh phờ bất cứ một cam kết chắc
chắn nào. Logan trừng mắt nhìn cô. Cô hy vọng mình đã xử sự đúng.

Họ được dẫn đến một cầu thang máy và đưa lên tầng thượng của tòa

nhà. Họ đi ngang quà các hành lang trang trí với những đồ thủ công mỹ
nghệ bản địa Nam Phi. Ớ cuối mở ra một phòng rộng; trông dáng giống
một nhà bảo tàng hơn là khoảng không gian sinh sống. Có các hộp trưng
bày, bàn dài, và cả một cái rương khổng lồ có những khuy đinh bằng đồng.
Một dãy tường đầy cửa sổ nhìn vào sân và vườn cây phía sau nhà. Nhưng ở
góc phòng treo một Cái chuông khổng lồ bằng vàng. Trông nó cứ như là
mới lấy ra từ trong sọt, vì vẫn còn những cọng rơm đệm nhồi vương vãi
trên sàn. Cái chuông đứng đó cao một mét rưỡi và miệng chuông rộng.
Biểu trưng quốc gia đã được đóng dấu lên chuông.

Kat bước đến gần hơn. Một dây cáp điện chạy từ đỉnh chuông và cuộn

vòng xuống sàn nhà.

Viên đại sứ để ý thấy sự chú ý của cô:

— Chuông tự động đánh vào giờ đã cài đặt trong ngày. Diệu kỳ của

công nghệ. Nếu chị nhìn vào trong chuông, đó lại là diệu kỳ của các ổ bánh
răng cưa, giống như đồng hồ Rolex xịn.

Kat quay sang Logan. Anh tái mặt. Giống như Kat, anh đã nghiên cứu

hình phác họa mà Anna Sporrenberg đã vẽ Cái chuông gốc. Cái này chính
là cái nhân bản được làm bằng vàng, cả hai người đều cũng đã đọc về tác
động gây hại cho sức khỏe mà thiết bị này có thể phát xạ ra. Phát điên và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.