TRẬT TỰ THẾ GIỚI - Trang 227

từ kẻ địch. Khi những thuộc địa của Anh mở rộng – về mặt kỹ thuật do
Công ty Đông Ấn nắm giữ, chứ không phải bản thân nhà nước Anh – Anh
cảm thấy bị đe dọa bởi Nga nhăm nhe ở phương bắc, bởi Myanmar hung
hăng và bị chia rẽ, và bởi những kẻ cai trị Mông Cổ đầy tham vọng và ngày
càng độc lập, vì vậy nó biện minh (trong mắt người Anh) cho việc tiếp tục
thôn tính.

Rốt cuộc, Anh đã hình dung về một thực thể Ấn Độ với sự thống nhất

dựa trên an ninh của một vùng lãnh thổ rộng lớn trên lục địa, bao gồm các
quốc gia đương đại như Pakistan, Ấn Độ, Bangladesh, và Myanmar. Điều
gì đó giống như lợi ích quốc gia của Ấn Độ đã được xác định, gắn với một
thực thể địa lý được điều hành như một nhà nước trên thực tế, thậm chí
trong trường hợp (giả định) quốc gia Ấn Độ không tồn tại. Chính sách đó
xây dựng nền tảng an ninh của Ấn Độ dựa trên thế ưu việt của hải quân
Anh ở Ấn Độ Dương; cũng như dựa vào các thể chế hữu nghị, hoặc ít nhất
là không đe dọa, xa xôi như Singapore và Aden

[121]

; và một thể chế không

thù địch tại Đèo Khyber

[122]

và Dãy Himalaya. Ở phía Bắc, Anh chặn đứng

các cuộc tiến công của Sa hoàng Nga nhờ những nỗ lực phức tạp của trinh
sát, do thám, và kẻ thế mạng bản địa được các đội quân nhỏ trong lực lượng
Anh yểm trợ, sự đối đầu được biết đến như là “Ván cờ Lớn”

[123]

về địa

chiến lược khu vực Himalaya. Nó cũng đẩy biên giới của Ấn Độ tiếp giáp
với Trung Quốc ở phía bắc về phía Tây Tạng – một vấn đề xuất hiện một
lần nữa trong cuộc chiến tranh của Trung Quốc với Ấn Độ năm 1962.
Những chính sách tương tự đã được lấy làm yếu tố then chốt cho chính
sách đối ngoại của Ấn Độ thời kỳ hậu độc lập. Chúng đồng nghĩa với một
trật tự khu vực cho Nam Á, trong đó Ấn Độ đóng vai trò trụ cột và là đối
trọng với nỗ lực của bất kỳ quốc gia nào, bất kể cấu trúc nội địa của nó, cố
gắng tập trung quyền lực tới mức gây đe dọa ở các vùng lãnh thổ lân cận.

Khi London đáp trả cuộc nổi loạn năm 1857 của những người lính Hồi

giáo và Hindu giáo trong quân đội của Công ty Đông Ấn bằng cách tuyên
bố sự cai trị trực tiếp của Anh, Anh không coi đây là hành động thiết lập sự
cai trị của mình đối với một quốc gia nước ngoài. Thay vào đó, nước này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.