ông trởi về. Cụ về lặng lẽ như lúc ra đi, có khác là số tiền gần hai mươi
triệu sau bao năm tích cóp đã không còn nữa. Nếu chỉ có thế chưa chắc đã
xảy ra chuyện, đằng này cụ lại đem về cả một tập ảnh chụp cảnh cụ với đứa
cháu khônghọ hàng kia thân mật với nhau ở những nơi họ đến bên nước
bạn Trung Hoa. Cụ chẳng buồn giấu giếm, coi đó là kỳ công, là chiến tích.
Cụ còn tuyên bố khi nào có tiền lại đi nữa. Cụ bà xót của thì ít mà tức giận
thì nhiều, và rồi đã to tiếng với cụ ông. Cụ ông to tiếng lại. Hai bên không
ai chịu nhường ai, cụ ông đã giơ tay tát vào má cụ bà. Cụ bà vớ được con
dao chém về phía cụ ông. Cụ ông nhanh người đã tránh được phần mặt và
vai nhưng phần mông đã chậm hơn nên bị lưỡi dao ăn vào. Mọi người vội
đưa cụ ông đi bệnh viện và kết quả là bị khâu tám mũi.
Hôm ấy thấy các chị trong cơ quan bàn tán về chuyện cụ ông, tôi mới đế
thêm vào mộtcâu:
- Các chị thấy thế nào?
Ý tôi muốn hỏi là về phương diện luật pháp khi cụ bà chém cụ ông như vậy
thì liệu có bị truy cứu trách nhiệm hình sự về tội cố ý gây thương tích hay
không. Nhưng câu trả lời tôi nhận được thật ngoài sức tưởng tượng:
- Đáng đời ông già, sắp xuống lỗ rồi mà còn...