TRẺ EM CƯỚP DÂU - Trang 58

Nguyên Bình

Trẻ em cướp dâu

Chương 25

QUYẾT TÂM NGHÈO

"Quyết tâm nghèo!" - câu chuyện thật mai mỉa, ngược đời nhưng đó lại là
câu chuyện có thật, chẳng cần phải khẳng định bao nhiêu phần trăm bởi đó
là chuyện không bịa ra được.
Tình cờ trên đường đi công tác tôi ghé vào một gia đình, nhìn cảnh chín
đứa con ngồi quanh mẹt mèn mén mỗi đứa một cái muôi múc ăn ngon lành,
không rau cỏ, không thức ăn, bên cạnh có vại nước mới kín đầy, thỉnh
thoảng có đứa chạy lại múc một muôi nước cho vào miệng. Ông bố đang
ngồi hút thuốc lào còn bà mẹ đang đun nấu ở bếp. Anh ta chuyển cho tôi
một cái ghế và mời ngồi, tôi gật đầu rồi ngồi xuống. Anh giao thông xã đi
cùng tôi thò tay vào vại lấy cái gáo múc lưng gáo nước đưa lên miệng tu
một hơi hết sạch và khà một cái sung sướng như uống rượu. Tôi lân la hỏi
chuyện chủ nhà, anh ta chỉ cười và nói "chi pấu"(không biết). Anh giao
thông xã nói với tôi: "Nó không biết tiếng Kinh đâu!" Anh ta ngồi xuống
làm phiên dịch cho cuộc chuyện trò của chúng tôi. Anh chủ nhà thấy tôi hỏi
nhiều đến chuyện riêng tư lúc đầu còn hơi e dè nhưng sau cũng bộc bạch
hết nỗi lòng. Tôi hỏi anh ta:
- Anh đẻ nhiều thế lấy gì cho chúng nó ăn?
Anh ta cười.
- Lấy ngô cho ăn.
Tôi nhìn mẹt mèn mén mà nghe lòng chua xót. Vậy mà bọn trẻ vẫn cứ múc
ăn ngon lành. Tôi lại hỏi:
- Đẻ nhiều vậy anh không sợ vất vả khi nuôi chúng à?
Anh ta nói luôn:
- Chẳng sợ, chúng cũng làm được cái ăn mà.
Tôi hỏi tiếp:
- Anh nghĩ gì khi đẻ nhiều và bị nghèo, sao không đẻ ít như nhà kia để giàu
có sướng hơn không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.