TRẺ EM ĐƯỜNG PHỐ - Trang 125

đường của thành phố Naples đã trở thành những dòng suối lửa khi quân thù
không dừng tấn công, ngay cả khi đêm đã về khuya. Ông Maldini nói:
- Chúng ta có làm gì đi chăng nữa cũng chẳng mang lại kết quả.
Chúng đã thắng, thành Naples đã thất thủ.
- Cha à, một thành phố chưa thể gọi là thất thủ nếu dân chúng trong
thành phố ấy chưa chịu đầu hàng. Bọn Đức kia có thể phá huỷ Naples,
nhưng chúng không thể tiêu diệt được chúng ta.
Connors đứng lên nhìn xuống những con đường rực lửa.
- Đánh đấm như vậy mà bảo là có chiến lược chiến thuật hay sao?
Không có tấn công cũng không có phòng thủ. Bọn Đức không đánh nhau
để giành thắng lợi, chúng chỉ cốt sao tàn phá được càng nhiều càng tốt.
Nunzia khuyên:
- Thôi, mọi người hãy đi nghỉ đi. Chuyện chúng ta chiến đấu có hiệu
quả hay không để bàn sau. Ngày mai còn nhiều trận chiến đang chờ chúng
ta.
Vincenzo đi cách cả nhóm một quãng xa phía dưới chân đồi. Nó nhìn chăm
chăm con tàu chở dầu, bên tay phải của nó nắm chắc một bức tượng nhỏ
thánh Gennaro.

*
Sức ép khủng khiếp của cú nổ hất tung ông Maldini ra khỏi tảng đá. Nunzia
cũng lăn xuống đất ngay chỗ đống đá lổm ngổm. Connors bò sát trên mặt
đất, khẩu súng trường sẵn sàng trong tay, Vincenzo ngồi trên mỏm đá ở
sườn đồi, bức tượng nhỏ bên cạnh nó, mặt nó sáng bừng lên khi thấy ngọn
lửa bốc cao từ vụ nổ bên dưới.
Chiếc tàu chở dầu tan xác, thân tàu bị hất lên không trung. Những cuộn
khói đặc màu cam sáng rỡ cả khu vực cảng cho thấy cả những hòn đảo nằm
rải rác bên bờ biển. Một quả cầu lửa khủng khiếp cuồn cuộn bay lên bầu
trời đêm.
Vincenzo cầm bức tượng thánh San Gennaro đưa lên môi nhẹ nhàng hôn
ông thần hộ mệnh thành Naples. Nó đứng lên quay về phía Connors, nụ
cười rạng rỡ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.