TRẺ EM ĐƯỜNG PHỐ - Trang 169

có nhiều đường ngầm để cho nước biển tràn vào con hào vây quanh nó.
Chúng ta sẽ gặp nhau ở đó.
Vincenzo nói:
- Cả đội sẽ bơi dọc theo bờ biển đến phía tây, bơi ngược dòng nước,
như vậy ta sẽ tránh xa được bọn Đức nhanh hơn.
Connors hỏi:
- Thế còn những người không biết bơi thì sao? Cháu có kế hoạch gì
đưa họ ra chưa?
Ông Maldini đỡ lời:
- Mấy thằng bé ấy bơi lội đùa nghịch trong dòng nước biển của vịnh
này từ khi chúng chỉ là hài nhi, và chúng chỉ giỏi có mỗi một chuyện thôi,
đó là bơi lội.
Connors thò hai ngón tay vào lỗ cống hỏi:
- Nếu lỡ vẫn có một người nào đó không biết bơi thì sao? Lúc đó hai
bác cháu sẽ làm gì? Cầu nguyện để cho thằng bé không chết đuối hay sao?
Vincenzo tặc lưỡi:
- Chú lính Mỹ ơi, có chăng chỉ mình chú không biết bơi thôi. Và nếu
đúng như vậy, chúng cháu sẽ không để cho chú phải chết đuối đâu, ít nhất
là không nên để cho chú bẽ mặt trước mặt chị Nunzia.

*
Những chiếc xe tăng của Đức bắn như vãi đạn vào những bức tường bằng
đá dày của toà pháo đài. Lựu đạn và đạn súng trường bay ra như mưa. Toà
lâu đài đã biến thành một địa ngục khủng khiếp.
Gennaro và Franco nép vào bên Nunzia. Cô gái nói:
- Chúng ta phải xuống những đường ngầm dẫn nước vào con hào thôi.
Đó là cơ hội duy nhất để thoát ra ngoài.
- Thế còn những người khác thì sao?
Nunzia nói lớn bằng giọng nghiêm nghị:
-Không được để ai bị bỏ sót lại đàng sau. Angela sẽ đi gọi mọi người xuống
khỏi các tháp canh và tập trung ở dưới tầng hầm, chúng ta cũng xuống đó,
và gặp nhau dưới đường ống cống dẫn nước đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.