TRẺ EM ĐƯỜNG PHỐ - Trang 178

Connors quỳ bên cạnh Nunzia:
- Em đừng tham gia vào trận này nữa. Ở lại trên đồi chăm sóc những
người bị thương đi.
Cô gái lắc đầu nhìn anh:
- Chiến đấu là việc của em, của tất cả chúng ta.
Connors thở dài gật đầu:
- Vậy em ở đây với Vincenzo. Cả hai người nên ráng ngủ một chút.
Bảo bọn trẻ sẵn sàng khi bình minh tới và tập trung dưới đường hầm. Anh
sẽ gặp em ở đó.
Cô gái hỏi:
- Vậy bây giờ anh đi đâu?
Anh hôn má cô, ôm chặt cô trong tay:
- Anh chưa bao giờ lái xe điện, đã đến lúc anh phải học lái nó rồi.

*
Connors nhìn sáu chiếc xe điện gỉ sét nằm dọc theo con đường. Những
chiếc dây chão dày cột chiếc gậy tít trên nóc xe vào những cửa sổ bể vỡ rồi
cuộn tròn dưới gầm xe. Anh quay đầu quan sát thấy bảy đường ray dẫn ra
khỏi quảng trường. Từ những con hẻm đến chỗ xe điện khoảng 300 mét
đường lát đá cứng. Anh đi về phía xe jeep, ở đó có Dante, Pepe, Claudio và
Angela đang đợi. Con chó đứng ngay cạnh xe, đầu nó ngả tựa vào vai
Fabrizio. Connors lấy chìa khoá ra khỏi túi quần rồi trao cho Dante. Thằng
bé đỡ lấy chùm chìa khóa. Connors bảo:
- Cháu vẫn thường thích lái xe, có đúng không nào?
Sau lưng họ, mặt trời đang xuống, chỉ một tí nữa thôi là trời sẽ tối hẳn.
Xung quanh họ là khung cảnh hoang tàn, những toà nhà vẫn còn cháy âm ỉ
và đổ nát. Gạch ngói ngổn ngang trên con đường lớn. Connors nói:
- Có thể trước khi trời tối ta vẫn chưa xong. Nếu tới lúc đó công việc
còn ngổn ngang, ta sẽ đốt vài đống lửa dọc theo những con hẻm, như vậy ta
sẽ biết mình cần đi tới đâu. Bây giờ có đốt thêm vài đống lửa trong thành
phố này thì cũng chẳng ai chú ý, cả thành phố đang cháy rừng rực.
- Chú muốn cháu lái xe tới đâu đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.