TRẺ EM ĐƯỜNG PHỐ - Trang 41

Lorenzo Carcaterra

Trẻ em đường phố

Dịch giả: Thảo Trân

Chương - 10

Steve Connors nằm sấp trên bãi cỏ ấm áp trên đỉnh ngọn đồi Camaldoni,
anh nhìn xuống thành phố Naples phía dưới. Connors đặt ống nhòm sang
một bên, anh quay lại nhìn ngang qua vịnh, ánh mắt nhìn tới những hòn đảo
Ischia và Capri phía xa xa. Một lần nữa anh quay lại ngắm cái nơi trước
đây đã từng là một thành phố sầm uất. Con chó ngao khổng lồ nằm ngay
bên cạnh anh ngủ thật ngon giấc. Willis và Taylor nằm đàng sau anh, cả hai
đều vừa uống nước vừa nhấm nháp mấy cái bánh bích quy khô cứng.
Connors đến Naples để chứng kiến cảnh hoang tàn nhưng anh không thể
tưởng tượng nổi thành phố ấy đổ nát đến mức nào. Anh rùng mình nhìn
cảnh hoang tàn trải dài mút mắt anh. Anh nằm đó nhìn đống gạch vữa
khổng lồ trước đây từng là một thành phố nên thơ suốt một giờ đồng hồ
liền. Sau đó anh lùi khỏi đồi dốc đứng, cất chiếc ống nhòm nhỏ vào sau ba
lô. Anh nói với Willis và Taylor:
- Chưa bao giờ tớ thấy những nhà thờ to như thế này. Chắc có thể nhốt
một nửa dân số của Covington vào trong một nhà thờ kiểu đó. Đâu đâu
cũng thấy nhà thờ. Người dân sống ở dưới những con phố kia chắc một
ngày phải cầu nguyện ít nhất là một tiếng đồng hồ.
Rồi anh quay người nhìn lại đám khói đang bốc lên từ những toà nhà cao
tầng cháy nham nhở:
- Willis à, cầu nguyện nhiều như vậy chẳng giúp được gì nhiều cho họ
phải không nào.
Willis nói thành thật:
- Trước đây em chẳng bao giờ cầu nguyện, nhưng từ khi bắt đầu đưa
tay đón nhận khẩu phần ăn của lính, em phải cầu nguyện thôi. Còn bây giờ
trước mỗi bữa ăn em không thể bỏ qua nghi thức đó.
- Từ từ chúng ta cũng kịp nếm những món ăn nổi tiếng của Ý như thế
sao?
Taylor hỏi, tay giơ cao bi đông rượu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.