TRẺ EM ĐƯỜNG PHỐ - Trang 43

đạn khi phát hiện thấy nòng súng lấp lánh của một khẩu súng nữa. Phát đạn
thứ hai của anh đã trúng đích. Anh thấy một tên lính Đức ngã sóng soài sau
phát đạn. Taylor ngoái đầu nhìn lại rồi vẫy tay với Connors.
- Willis yểm trợ cho tớ, còn cậu bắn tiếp để cho tên kia ló mặt ra.
Connors bảo:
- Mặt trời ngay sau lưng hắn, cậu sẽ bị chói mắt cho mà xem. Hắn
nhìn cậu rõ hơn là cậu nhìn thấy hắn.
Taylor nói:
- Nhưng chúng ta không thể đợi. Rất có thể bọn chúng đông hơn hai
đứa và đồng đội chúng đang kéo tới. Tớ chạy đây, bắn yểm trợ cho tớ.
Connors hít một hơi thật sâu, gật đầu:
- Thế thì chạy đi.
Willis và Connors nã đạn về phía dãy đá phía dưới trong lúc Taylor chạy
lên đỉnh dốc. Anh núp mình vào những thân cây trên đường chạy, mắt vẫn
tìm kiếm tên lính Đức đang giấu mặt. Con chó lớn đứng bên cạnh Connors,
một tảng đá lớn che chắn trước mặt. Willis bảo:
- Ngồi đây em chẳng thấy gì để mà ngắm bắn cả. Em sẽ chạy tới cái
cây phía bên tay phải kia.
Connors bảo:
- Hãy ngồi yên tại chỗ, chờ cho Taylor chạy lên đến đỉnh đồi kia đã rồi
hai chúng mình đi sau.
Willis nói:
- Ở nhà có mẹ em suốt ngày cằn nhằn. Tới đây lại gặp anh mặt mũi lúc
nào cũng lo lắng, suốt ngày chẳng thấy nụ cười. Gặp anh ở ngoài xe sau
nhé.
Willis đứng thẳng, chạy thật nhanh tới cái cây lớn gần đó, xung quanh gốc
cây có những bụi cây nhỏ xum xuê. Connors hét lên:
- Willis!
Tay y tá quân đội giẫm chân lên con đường phủ đầy cỏ xanh. Phần đất dưới
chân của Willis cây cối rậm rạp nên cậu không nhìn thấy đã chôn sẵn ở đó.
Tiếng nổ hất Willis lùi trở lại. Cả khuôn ngực của cậu rách toạc.
Connors thở không ra hơi, anh gào lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.