gì rất kì cục.”
“Dĩ nhiên mày sẽ đọc được nếu mà biết
cách nhìn,” Simon sốt ruột nói. Trong trí
tưởng tượng nó đã thấy mình chui nửa
người qua một tấm ván trượt, rồi mở tung
cái nắp hòm ra để lộ cả một kho báu bí
mật chưa ai biết tới. Nó gần như có thể
nghe được cả tiếng những đồng tiền vàng
kêu xủng xoảng.
“Thử nhìn xem nào.” Nó nhoài người tới
và nhìn chăm chú vào bản viết cổ, sàn
nhà cứng và thô ráp dưới đầu gối nó.
Yên lặng một hồi lâu. “Ồ,” cuối cùng
Simon miễn cưỡng thốt lên.