xuống bất kỳ lúc nào vậy. Nó ngồi bất
động và gần như nín thở trên ghế. Rồi rất
chậm rãi, hình người ấy quay lại. Barney
nuốt nước bọt đánh ực một cái, và thấy
tóc gáy dựng ngược lên. Gã Hastings đã
đi đến góc phòng tối nhất, gần cửa ra
vào, và khuôn mặt gã lẫn vào trong bóng
tối. Nhưng dường như gã càng hiện ra to
lớn hơn và đáng sợ hơn bao giờ hết, và
khi gã cất tiếng, có một nốt rung khác lạ
trong cái giọng trầm khiến Barney cứng
đờ người vì khiếp sợ.
“Mi sẽ thấy, Barnabas Drew ạ,” giọng
nói ấy thì thào, “ rằng thế lực đen tối sẽ
luôn luôn kéo tới và sẽ luôn luôn chiến
thắng.”