TRÊN BỤC GIẢNG - Trang 126

trình tại khu cắm trại Sabra. Tiếp theo là chương trình
Sally Jesse Raphael. Lòng tự trọng của tôi lại thêm được
một chút sau bài phát biểu ở trường. Tôi cảm thấy như
trước đây mình vẫn đeo mặt nạ đến trường mỗi ngày, và
bài nói chuyện lần đó đã giúp tôi tháo chiếc mặt nạ đó
ra. Ít ra thì bạn cùng lớp có thể thấy con người thật của
tôi ẩn sau một đứa trẻ kỳ dị biết sủa. Ừ thì tôi hơi khác
biệt, nhưng giờ thì bọn trẻ đã hiểu tại sao. Trước đây
chúng đã được nói cho nghe như vậy, nhưng không
đúng cách - cả đối với tôi và với chúng. Tôi còn nghĩ
người đưa thông tin phải tin rằng thông tin mình đang
nói là xác thực, nhưng không phải giáo viên nào cũng
như vậy khi nói với học trò về chứng Tourette. Nếu giáo
viên còn không tin tật máy giật của tôi là không thể kiểm
soát, thì làm sao dám trông mong bọn học trò sẽ tin?

Đây cũng là một trong những ngày tuyệt vời nhất trong
đời tôi, bởi tôi có thể bày tỏ để mọi người thật sự hiểu tôi
bị gì, và tôi sẽ không còn phải dựa dẫm vào những
người lên tiếng thay tôi. Trước buổi nói chuyện tại khu
cắm trại Sabra mùa hè năm ngoái và trước chương trình
Sally Jesse Raphael, tôi thật sự không thể giải thích
Tourette là gì. Hai sự kiện trên đã giúp tôi chuẩn bị o cho
ngày này. Tôi chọn lọc từ ngữ tỉ mỉ, và hôm nay tôi có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.