TRÊN BỤC GIẢNG - Trang 143

chị khóa trên. Rồi cả ban cố vấn, toàn là người lớn nữa.
Tôi vẫn còn ở cái độ tuổi cảm thấy vừa ấn tượng vừa lo
sợ mỗi khi ở cạnh ai đó lớn hơn mình, cho dù chỉ hơn
vài ba tuổi.

Tôi nói chuyện một lúc về hội chứng Tourette cũng như
về cuộc sống của mình, và tôi rất ngạc nhiên khi thấy
mọi người quan tâm đến nỗi phải nói là mắt họ dán chặt
vào tôi. Tôi ngạc nhiên khi thấy mọi người chăm chú
lắng nghe suốt từ đầu đến cuối. Không ai nói chuyện,
cũng không ai muốn đi đâu. Trái ngược hẳn với chỉ một
năm trước đó, khi ánh mắt của mọi người thoáng dừng
lại ở tôi rồi nhanh chóng lảng đi chỗ khác.

Khi tôi nói xong, mọi người tiến lại chúc mừng. Tôi lại
tiếp tục ngạc nhiên vì nhận ra tất cả mọi người đều
muốn nói chuyện với tôi - toàn thể Hội đồng St. Louis
làm việc cho BBYO. Mọi người đặt câu hỏi và tôi ả lời
ngay lập tức. Tôi rất phấn khích vì giờ đây mọi người
không chỉ biết về hội chứng Tourette mà còn biết cả về
tôi nữa.

Vài tháng sau, một người từng nghe tôi nói chuyện trước
Hội đồng St. Louis đã đề nghị tôi phát biểu trong một hội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.