TRÊN BỤC GIẢNG - Trang 167

quyết tâm và sự kiên định tuyệt vời. Nếu cậu ấy thiếu đi
cái ý chí ‘không bao giờ nói không’ thì dù bị hay không
bị hội chứng Tourette, thành công này cũng chẳng bao
giờ đến.”

Ở cương vị mới, tôi lên kế hoạch tổ chức các hội nghị,
tham gia các buổi tọa đàm qua điện thoại, đi nước này
nước kia và gặp gỡ vài yếu nhân tầm cỡ thế giới. Không
thể nói phần tuyệt vời nhất trong tất cả những điều này là
gì, nhưng việc đi đây đó và gặp gỡ mọi người đến từ
khắp các châu lục quả là một điểm nhấn thú vị. Tôi đã
gặp rất nhiều người và đến giờ chúng tôi vẫn là bạn. Một
trải nghiệm không thể tin nổi, và khá tốt cho một đứa trẻ
mà chỉ mấy năm trước còn không th được một người
cùng ngồi ăn trưa ở trường. (Nếu tôi cứ nhắc đi nhắc lại
như vầy hoài thì chỉ là để bạn thấy được cuộc đời mới
có ý nghĩa đến mức nào với tôi.)

Chuyến công tác quốc tế đầu tiên của tôi là đến Ba Lan.
Việc đi lại khá khó khăn, lý do vì sao thì đã rõ. Người ta
thường nhìn tôi chằm chằm. Thú thật, số người quay
sang nhìn tôi ở sân bay quả là đáng kinh ngạc. Cảm giác
thật kỳ quặc. Tôi cảm thấy ánh mắt họ nhìn mình,
chúng làm tôi khó tập trung vào bất cứ thứ gì khác, vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.