TRÊN BỤC GIẢNG - Trang 169

và thoải mái, thì tôi sẽ không cần phải nói gì với phi
hành đoàn cả.

Nếu chuyến bay quá dài, tôi sẽ cố hết sức thư giãn. Vì
khi ngủ tôi không bị co giật nên sẽ dễ chịu hơn cho tất
cả mọi người nếu tôi ngủ trong vài chặng hoặc trong
suốt chuyến bay.

Hầu như lần bay nào tôi cũng nói trước với những người
ngồi gần mình về hội chứng Tourette. Nhiều lần họ gật
đầu chấp nhận mà không gặp vấn đề gì. Nhưng cũng
không ít người hỏi tiếp viên xem họ có thể chuyển chỗ
được không. Mặc dù không nói thẳng, nhưng qua biểu
hiện của họ, tôi biết họ muốn tránh xa tôi. Điều đó đã
từng khiến tôi buồn phiền - rất buồn - nhưng giờ thì tôi
thấy chẳng qua họ chưa được hướng dẫn đầy đủ về hội
chứng Tourette và họ thấy không thoải mái, vậy cũng
hợp lý t

Tôi thật sự đã học được cách thích thú với việc quan sát
người ta nói về mình như thế nào. Đó là một cuộc
nghiên cứu thực tiễn về bản chất con người. Đa số cố
gắng lịch sự và kháo nhau theo cái cách mà họ tưởng tôi
sẽ không nhận ra. Nhưng tôi lớn lên từng ngày cùng căn

Đào Tiểu Vũ eBook

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.