TRÊN BỤC GIẢNG - Trang 182

cơn co giật ở cổ và tất cả những biểu hiện khác của tôi
khiến người ta nghĩ tôi bị say xỉn hay phê thuốc, và chắc
cũng không phải là lần cuối cùng. Nhưng tôi cứ ước sao
sự cố ở nhà hàng kia chưa từng xảy ra. Tuy nhiên, tôi
cũng hết sức ngạc nhiên và vui sướng trước sự ủng hộ
mà ngôi trường mới đã dành cho tôi. Nó vượt quá xa
những gì tôi từng hình dung và thật sự là tín hiệu lạc
quan đáng mừng. Vì cả trường đều nghe nói về sự việc
này nên họ cũng cảm thấy như đã biết tôi vậy. Ngay lập
tức tôi có thêm bạn bè, thật kỳ diệu làm sao. Khi nghĩ
đến điều này, tôi gần như thấy mừng vì sự cố đó đã xảy
ra.

Tuần tiếp theo, tờ báo Bradley Scout của trường tôi có
một bài viết về sự việc trên. Đó chỉ là bài đầu tiên của
loạt bài mà ban biên tập tờ báo sẽ đăng tải, và họ đã có
một khoảng thời gian hào hứng với nó. Những bài báo
trên trang nhất và bài xã luận ở trang trong lên án chủ sở
hữu nhượng quyền của Steak & Fries vì đã cho phép
nhân viên đối xử phân biệt với người khuyết tật. Tôi hy
vọng rằng việc này sẽ làm mọi người ở Steak & Fries
hiểu rằng kể cả ai đó có hơi khác biệt một chút đi chăng
nữa, thì họ vẫn phải đối xử với người đó một cách tôn
trọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.