TRÊN BỤC GIẢNG - Trang 180

vọng trong tôi chuyển thành cơn giận dữ. Dù đã cố gắng
tự tìm hướng giải quyết, nhưng rốt cuộc tôi đành buông
xuôi và gọi về cho mẹ, rồi cho cha. Mẹ nói sẽ đến đón
tôi về nếu tôi muốn, nhưng tôi muốn ở lại. Tôi biết mình
phải cứng rắn và mạnh mẽ hơn. Đây chỉ là một thời điểm
khó khăn và tôi cần ai đó động viên để vượt qua nó.

Và rồi điều kỳ diệu xuất hiện - mọi người ở cùng tầng bắt
đầu kéo đến phòng tôi. Họ vừa nghe kể về chuyện vừa
xảy ra. Tôi cố gắng làm cho mọi chuyện càng ít nghiêm
trọng càng tốt, nhưng không lâu sau, sinh viên từ các
phòng khác ghé qua mỗi lúc một đông. Dù lúc đó email
vẫn còn khá mới mẻ nhưng ai cũng có hộp thư điện tử
riêng. Chỉ trong vài tiếng đồng hồ, email đã lan đi khắp
trường và tất cả đều bàn tán về việc tôi bị đuổi khỏi
Steak & Fries. Một số sinh viên khởi động chiến dịch tẩy
chay nhà hàng đó - điều tôi thật không muốn chút nào.
Một số khác thậm chí còn tuyên bố với bộ phận quản lý
nhà hàng rằng họ sẽ vận động toàn bộ sinh viên trong
trường tẩy chay nơi này vì sự phân biệt đối xử của tay
nhân viên kia với tôi.

Người quản lý của Steak & Fries đã gọi cho tôi trước khi
số người tham gia vụ tẩy chay kịp đông hơn. Từ cửa sổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.