TRÊN BỤC GIẢNG - Trang 178

là ổn.

Việc vào đại học khiến tôi chết khiếp; có quá nhiều người
đến từ quá nhiều nơi khác nhau! Tôi lên kế hoạch áp
dụng phương pháp đã dùng hồi còn học trung học phổ
thông là sẽ trao đổi trước với giáo viên về hội chứng
Tourette. Rồi vào ngày học đầu tiên, tôi sẽ đứng trước
lớp giải thích về hội chứng này với những học sinh khác.
Nhưng một sự việc xảy ra đã thay đổi kế hoạch của tôi.
Chỉ vài ngày sau khi đến Bradley, tôi vô tình trở thành
người nổi tiếng.

Tuần đầu tiên ở trường, chúng tôi làm quen với nhau.
Các lớp vẫn chưa vào học, nhưng tuần lễ thu hút hội
viên của các hội sinh viên ở trường thì đã bắt đầu nên tôi
cũng tham gia. Vài cậu bạn cùng tầng hỏi tôi có thích ăn
trưa ở quán Steak & Fries bên kia phố không. Tôi từng
gặp một người trong nhóm đó, nhưng tôi không quen
cậu ta cũng như những người bạn đi cùng.

Khi cả đám đang gọi món, tôi bắt đầu phát ra những âm
thanh chói tai “Fa, fa...FA, fa...DRA!”, kèm theo đó là
“Woop... woop!”, và cổ tôi cũng giật theo. Nhân viên
đứng sau quầy thu ngân của Steak & Fries tưởng tôi say

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.