TRÊN BỤC GIẢNG - Trang 256

Tôi rời trường trong tâm trạng phấn khởi; tôi biết lần này
thật sự khả quan! Cho dù chỉ còn vài ngày nữa là năm
học mới bắt đầu, nhưng tôi vẫn có khả năng tìm được
chỗ dạy còn trống. Ở Mountain View, Jim nghĩ rằng có
lẽ ông sẽ cần thêm một giáo viên lớp năm nữa vì có
nhiều gia đình mới chuyển đến quận trong hè vừa rồi.
Các cộng đồng ngoại thành của Atlanta đang phát triển
nhanh chóng, và nhà cửa mọc lên như nấm sau cơn
mưa. Thông thường, hiệu trưởng không thể biết chính
xác trường sẽ có bao nhiêu học sinh khi năm học chính
thức bắt đầu. Chính vì thế, mỗi năm đều có sự thay đổi
giáo viên vào phút chót và một hai vị trí còn để ngỏ. Tôi
cứ quanh quẩn nghĩ về tất cả những gia đình mới chuyển
đến Atlanta và thành tâm hy vọng rằng sẽ có đủ học sinh
lớp năm để mở thêm một lớp nữa ở Mountain View. Lớp
có bao nhiêu em học sinh cũng được.

Buổi hẹn tiếp theo đã đến, và cuộc gặp với các giáo viên
khối lớp năm diễn ra suôn sẻ dù chỉ có ba người trong số
họ có thể tham dự. Tất cả chúng tôi ngồi quanh một cái
bàn nhỏ trong thư viện trường, và mọi người chuyền tay
nhau xem hồ sơ của tôi. Họ chú ý đến chi tiết tôi đã từng
phụ trách một lớp năm khi còn là giáo viên thực tập, và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.