TRÊN BỤC GIẢNG - Trang 294

đó và yêu cầu tôi cân nhắc lại. Một lần nữa, tôi nói,
Cảm ơn chị, nhưng tôi không dám nhận đâu.” Tuy vậy,
khi rời khỏi văn phòng của Hilarie, tôi quyết định tối về
sẽ suy nghĩ thêm. Đơn đăng ký sẽ vẫn còn ở trên bàn
của cô ấy vào sáng hôm sau kia mà.

Vài năm sau, Hilarie nhớ lại, “Chúng tôi có nhiều giáo
viên mới, nhưng trước khi gặp Brad, tôi chưa bao giờ
thật sự cân nhắc đến việc đề cử ai cho giải thưởng đó -
không một ai. Brad đã phải vượt qua rất nhiều rào cản
và anh ấy đã tiến xa cùng với bọn trẻ từng ngày một.
Brad rất tự tin vào bản thân, khiến học sinh của anh ấy
cũng tự tin vào chính mình. Chọn Brad để đề cử cho
giải thưởng này không phải là việc gì khó khăn cả.”

Tôi rất vinh hạnh vì Hilarie đã nghĩ về mình như thế. Tuy
nhiên, tôi thật sự vẫn cho rằng mình không xứng đáng.
Trước đó tôi đã giành được nhiều giải thưởng, nhưng với
mỗi giải tôi đều thấy thoải mái và xứng đáng, còn cái này
thì khác. Tôi thấy mình đã làm tốt, nhưng thật sự tôi có
phải là giáo viên mới xuất sắc nhất của hạt không? Tôi
không muốn được đề cử nếu không đứng cùng sân chơi
với những ứng viên khác. Suốt cả đêm tôi suy nghĩ về
điều đó và sau cùng nhận ra rằng Hilarie - và Jim - từng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.