TRÊN BỤC GIẢNG - Trang 309

nơi thi, ráng làm tốt hết mức có thể. Nhưng thật đáng
buồn, tôi đã trượt; điểm của tôi chỉ thấp hơn một chút so
với mức điểm chuẩn của trường Đại học bang Georgia
(GSU).

Tôi rất tức giận và thất vọng về toàn bộ tình huống này,
chủ yếu là vì nó không đáng xảy ra. Cha tôi đã phải bỏ
cả nửa ngày trời, còn tôi thì về nhà khóc lóc và bấn
loạn, tự hỏi làm sao để được vào cao học. Tôi lo lắng,
mệt mỏi, tức giận, và vì cái gì? Vì những người quản lý
cuộc thi kia quá ngang ngạnh không chịu bố trí cho tôi
thi riêng trong khi theo luật thì tôi có quyền được hưởng
chế độ đó. Tôi có một vài học sinh có những nhu cầu
đặc biệt, và tôi luôn hiểu được nỗi thất vọng của phụ
huynh mỗi khi họ yêu cầu những dịch vụ con em họ cần
và có quyền được hưởng mà không được đáp ứng. Đó là
việc mà tất cả chúng ta phải - và có thể - thực hiện tốt
hơn.

Một lần nữa, cha tôi lại giúp tôi vào được cao học. Suốt
hơn hai tháng sau đó, ông đã thuê một luật sư để giúp tôi
dàn xếp sự vụ. Với điểm số đạt được, ban đầu tôi bị từ
chối vào GSU, nhưng tôi đệ đơn yêu cầu xem lại quyết
định này. Cuối cùng, dựa trên hoàn cảnh đặc biệt của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.