TRÊN ĐỈNH NAMSAN NGẮM MẶT TRỜI - Trang 104

Lần đầu tiên tôi đi xin làm chân chạy bàn, một ch tiếng Hàn bẻ đôi
không biết nhưng vẫn cứ liều đi xin việc vì không làm thì đói. Lúc đó
tôi rủ được một anh khóa trên làm ở văn phòng khoa Quan hệ quốc
tế đi xin việc cùng. Đến xin việc ở quán canh xương lợn hầm, được
anh bạn đứng ra xin cho, hỏi giờ làm việc, lương, công việc cần
làm. “Nếu có việc gì quan trọng hoặc điều gì xảy ra, cô cứ liên lạc
đến số này, đây là số văn phòng khoa, nơi bạn Hoài đang học. Con
phụ trách bên chương trình tìm việc làm thêm cho người nước
ngoài”, anh bạn bịa chuyện như thật nhưng lúc đó đang phải kiếm
tiền nên nghĩ ra đủ trò, chứ s thật làm gì có chương trình nào hỗ
trợ tìm việc chạy bàn rửa bát. Tôi chụp lại menu của cửa hàng rồi về
nhà cứ thế lẩm nhẩm tên món ăn cho đến lúc thuộc thì thôi, rồi học
tên các loại rượu bia ở quán. Tôi còn ngồi viết ra mấy câu tiếng Hàn
cơ bản nhất mà ở hàng ăn hay dùng như: “Bạn muốn gọi món gì?”,
“Bạn hết từng này tiền”, “Chúc bạn ngon miệng”... Đến khi thuộc rồi
còn chơi trò đóng giả khách gọi món, rồi t trả lời, t độc thoại, cứ
như bị hâm khiến người bạn cùng phòng nhìn với ánh mắt không
hiểu tôi đang bị gì!

Mới đầu tôi tưởng mình may mắn vì công việc khá nhàn, ngày ngày
đến hút bụi và lau toàn bộ nhà hàng sau đó chờ khách đến thì bưng
đồ ra, nhận order cho khách và thanh toán. Trước khi đi làm mấy
hôm, tôi quyết định đầu tư tiền đến quán đó ăn xem họ phục vụ thế
nào để còn bắt chước. Đến hôm chính thức đi làm tôi hân hoan lắm,
ra sức lau chùi sạch bóng đến nỗi không còn hạt bụi nào. Tôi nghe
nói bà chủ này khó tính lắm, mà đúng là bà ấy khó tính thật. Rơi một
hạt cơm ra sàn mà không dọn ngay thì bà ấy la lên la xuống.

Sau 1 tuần làm ở đó, “tiếng lành đồn xa”, thầy trưởng khoa biết tin
nên đã dẫn theo anh bạn đã giúp tôi xin việc cùng cô thư ký văn
phòng đến quán tôi làm. Ngay từ lúc tiếng chuông gió ở cửa ra vào
kêu lên, thoáng thấy bóng thầy, tôi đã tiên đoán có chuyện chẳng
lành. Thầy cô đến ăn rồi nói chuyện với chủ quán, dặn dò rằng tôi là
học sinh “cưng” của khoa, có gì sai sót mong bà bỏ quá cho tôi.
Thầy con đưa cả danh thiếp của thầy cho ông bà chủ và dặn dò ông
bà bảo ban cho tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.