TRÊN ĐỈNH NAMSAN NGẮM MẶT TRỜI - Trang 106

chỗ làm khá thì tôi cứ như trong bộ phim hình s nào đó trên truyền
hình. Bà chủ đó bắt tôi vừa chạy bàn vừa phụ bếp, hết khách thì
xuống dọn quán hát và lau nền nhà rồi trông cả quán hát. Nh ng
hôm đông khách thì tôi chạy mệt nghỉ, đến mức muốn xỉu. Hôm nào
vắng khách thì bà chủ cũng không cho ngồi không, bà ấy bắt tôi đi
cọ nhà vệ sinh, lau toàn bộ sàn nhà, cửa kính rồi dọn cái đống đồ
đồng nát đầy bọ để từ lúc nào. Hồi đó tôi còn t trấn an “Không
được bỏ cuộc! Hãy xem mình là siêu nhân thám hiểm vũ trụ, mình
đang tiến đến một hành tinh mới và chủ nhân của nó là một mụ yêu
quái!” Trong thời gian đó tôi được một bà phụ bếp thương, thỉnh
thoảng thái thịt cho khách lại dúi cho tôi một miếng, ăn lại còn phải
tránh bà chủ.

Giờ ngồi nghĩ lại thấy mình điên thật, không mở miệng ra nói được
câu nào vì không biết tiếng, cứ thế cắn răng chịu. Tôi còn tư duy
theo kiểu AQ, không biết tiếng cũng hay, bà chủ chửi thì bà ấy nghe
thôi chứ tôi có hiểu gì đâu. Vậy mà tôi cũng làm ở đó được hơn một
năm. Tôi thấy phục bản thân đã có một thời gian cam chịu như thế.
Đó cũng là lý do tôi khuyên các bạn nên tham gia lớp giao tiếp cơ
bản trước khi qua Hàn để không rơi vào nh ng tình huống trớ trêu
như tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.