Chi phí trả trước (accrual) là một phần của một khoản mục doanh thu hay chi
phí được ghi nhận trong một khoảng thời gian cụ thể. Ví dụ, chi phí phát triển sản
phẩm có thể được trải ra nhiều kỳ kế toán, và vì thế từng phần của tổng chi phí đó
sẽ được trích chi mỗi tháng. Mục đích của chi phí trả trước là để doanh thu phù hợp
nhất có thể với chi phí trong một khoảng thời gian nhất định.
Dự trù chi phí
Dự trù chi phí là phân bổ chi phí cho các bộ phận hoặc hoạt động khác nhau
trong doanh nghiệp. Ví dụ, những khoản chi phí hoạt động như tiền lương của CEO
thường được phân bổ vào các đơn vị hoạt động của doanh nghiệp.
Việc xác định chi phí trả trước và dự trù chi phí hầu như luôn đòi hỏi các giả
định và ước tính. Hãy lấy tiền lương của bạn làm ví dụ. Giả sử trong tháng Sáu bạn
nghiên cứu một dòng sản phẩm mới, và dòng sản phẩm đó được ra mắt vào tháng
Bảy. Lúc này, nhân viên kế toán lên dự trù chi phí sẽ phải ước tính xem nên gán
bao nhiêu phần lương của bạn cho giá thành sản phẩm (vì bạn đã bỏ phần lớn thời
gian của mình cho những sản phẩm ban đầu), và bao nhiêu phần cho chi phí phát
triển (vì bạn cũng làm các công việc phát triển ban đầu). Cô ấy cũng phải xác định
cách tính trước cho tháng Sáu so với tháng Bảy. Tùy vào cách giải quyết các câu
hỏi này, cô ấy có thể làm thay đổi đáng kể diện mạo của báo cáo kết quả kinh
doanh. Giá thành sản phẩm sẽ được tính vào giá vốn hàng bán. Nếu giá thành sản
phẩm tăng, lợi nhuận gộp sẽ giảm − và lợi nhuận gộp là thước đo chính để đánh giá
khả năng sinh lợi của sản phẩm. Trong khi đó, chi phí phát triển lại được tính vào
chi phí nghiên cứu và phát triển, và được gộp vào nhóm chi phí hoạt động trên báo
cáo kết quả kinh doanh, và không hề tác động đến lợi nhuận gộp. Vậy, chúng ta hãy
giả sử kế toán viên đã xác định rằng toàn bộ tiền lương của bạn cần được tính vào
chi phí phát triển của tháng Sáu, thay vì giá thành sản phẩm của tháng Bảy. Cô giả
định rằng, công việc của bạn không liên quan trực tiếp đến quá trình sản xuất sản
phẩm, do đó không nên xếp vào giá thành sản phẩm. Nhưng ở đây có một định kiến
nhân đôi dẫn đến hệ quả là:
Thứ nhất, chi phí phát triển cao hơn so với khi giả định theo hướng khác. Một
nhà điều hành phân tích các chi phí sau đó có thể quyết định rằng hoạt động phát
triển sản phẩm quá đắt đỏ và doanh nghiệp không nên mạo hiểm thêm nữa. Nếu
điều này xảy ra, có thể doanh nghiệp sẽ hạn chế phát triển sản phẩm, việc làm này
gây nguy hại cho tương lai của doanh nghiệp.