Salim vội chìa lòng bàn tay phải ra.
Người xem tướng tay săm soi bằng kính
lúp và phân tích các đường chỉ tay loằng
ngoằng như thể chúng là tấm bản đồ của
một kho báu được chôn giấu. Cuối cùng
ông ta bỏ kính lúp xuống và bật ra tiếng
thở phào mãn nguyện. “Cậu có một bàn
tay khác thường, cậu bé của tôi ạ. Tôi
chưa từng thấy một đường số mệnh nào
tốt hơn. Tôi nhìn thấy một tương lai rất
xán lạn dành cho cậu.”
“Thật ư?” Salim phấn khởi. “Tôi sẽ trở
thành người như thế nào?”
Ông Shastri rõ ràng không nghĩ về điều
đó. Ông ta nhắm mắt trong khoảng mười