TRIỆU PHÚ KHU Ổ CHUỘT - Trang 342

trong bàn tay nắm chặt và nhìn tôi với vẻ
có lỗi. Tôi lặng lẽ gật đầu. Với vẻ mặt
đau khổ, Salim mở nắm tay về phía bàn
tay đang chìa ra của cậu bé hát rong. Một
tờ bạc một trăm rupi nhàu nhĩ được thả
vào cái bát của cậu bé ăn mày.

Smita bất chợt run rẩy. “Tôi không thể
tưởng tượng được rằng ngày nay và ở
thời đại này vẫn còn có người làm những
điều tàn bạo đến như vậy với những đứa
trẻ ngây thơ.”

“Quả là buồn, nhưng đó là sự thật. Nếu
tối hôm đó Salim và tôi không trốn đi thì
có lẽ chúng tôi cũng sẽ đi hát rong trên
các chuyến tàu hỏa địa phương giống như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.