TRINH QUÁN CHÍNH YẾU - PHÉP TRỊ NƯỚC CỦA ĐƯỜNG THÁI TÔNG - Trang 153

Liên trung nghĩa, nên cho phép ông dìu Đại vương Dương Hựu đến
dưới lầu Thuận Dương. Diêu Tư Liêm khóc quỳ lạy rồi bỏ đi. Những
người nhìn thấy đều khen:

− Thực là một người trung trinh cương cường! Người nhân nghĩa

có dũng khí hẳn là những người thế này.

✽✽✽

Năm Trinh Quán thứ hai, chuẩn bị an táng Tức ẩn vương Lý Kiến

Thành, Hải Lăng vương Lý Nguyên Cát đã chết. Thượng thư hữu thừa
Ngụy Trưng và Hoàng môn thị lang Vương Khuê thỉnh cầu được tham
gia tống táng, dâng sớ nói:

− Thần trước đây được Thái thượng hoàng bổ nhiệm nhậm chức

ở Đông cung, ra vào cung điện của Thái tử gần mười hai năm. Trước
Đông cung Thái tử phạm tội với nước, đắc tội với thần và người.
Chúng thần không thể tuẫn tử, cam tâm chịu chết, gánh vác tội của
Thái tử để ghi danh vào hàng hiền nhân. Chỉ là sông tầm thường một
đời, lấy gì để báo đáp sự trọng dụng của Thái thượng hoàng? Bệ hạ
đạo nghĩa soi sáng thiên hạ, đức hạnh hơn hẳn các bậc quân vương
thời trước. Lên núi tỏ lòng thương nhớ người chết, tưởng niệm anh em
thủ túc; thể hiện nhân nghĩa, tỏ rõ tình cốt nhục. Định ngày lành an
táng hai vị vương, ngày mong mỏi đã đến. Chúng thần bấy lâu nhớ
nhung chuyện xưa, may mắn được gọi là cựu thần. Tuy đã mất thái tử,
lại có vua, vẫn có thể thực hiện lễ tiết hầu vua, nhưng một năm trôi
qua, cỏ sắp mọc xanh rì mà vẫn chưa bày tỏ nỗi bi ai tông táng. Đến
thăm mộ phần, nhớ đến tình sâu nghĩa nặng. Mong rằng trong ngày an
táng, được đưa tiễn linh cữu đến mộ.

Thái Tông cho là họ có tình nghĩa, bèn đồng ý, do đó các bộ hạ

cũ của Lý Kiến Thành, Lý Nguyên Cát trong phủ đều được đi tống
táng.

✽✽✽

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.