TRINH QUÁN CHÍNH YẾU - PHÉP TRỊ NƯỚC CỦA ĐƯỜNG THÁI TÔNG - Trang 161

CÔNG BẰNG

T

hái Tông vừa lên ngôi hoàng đế, Trung thư lệnh Phòng Huyền

Linh dâng tấu:

− Những người chưa được phong quan tước trong số các bộ hạ cũ

của Tần vương phủ đều phàn nàn rằng bộ hạ của Đông cung Thái tử
trước và Tề vương phủ được sắp xếp chức vụ trước mình.

Thái Tông nói:
− Thời cổ cho rằng người công bằng nhất là người công chính mà

không có tư tâm. Đan Chu, Thương Quân đều là con trai của Nghiêu,
Thuấn, ấy thế mà Nghiêu, Thuấn lại phế bỏ họ, không ban cho thiên
hạ. Quản Thúc, Thái Thúc đều là anh em ruột của Võ Vương, thế mà
Chu Công Đán lại thừa vương mệnh giết họ. Bởi thế mới biết người
thống trị thiên hạ phải lấy thiên hạ làm công, đối với người không
được có lòng riêng. Ngày trước Gia Cát Khổng Minh là thừa tướng
của một nước nhỏ mà còn nói là “Lòng ta như một cán cân, phải công
bằng, không được phân thân sơ đối với người”, huống hồ trẫm nay
đang trị vì một nước lớn? Trẫm và các khanh, cơm áo đến từ dân, nhân
lực của trăm họ đã dâng hết lên trên, nhưng ân huệ ở trên không ban
rộng rãi cho trăm họ bên dưới. Nay sở dĩ tuyển bạt người hiền đức có
tài chính là vì muốn yên định trăm họ. Dùng người chỉ xem người đó
có đảm nhận được chức vụ hay không, sao có thể vì là người mới quen
hay người đã quen từ lâu mà có thái độ khác nhau? Người mới gặp mà
còn cảm thấy như đã quen thân, huống hồ là người đã quen từ lâu, có
thể quên ngay được hay sao? Nhưng nếu không đảm nhận được chức
vụ thì sao có thể vì là người quen mà ưu tiên sử dụng? Nay bất kể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.