TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 164

với một người đàn ông chỉ vì thấy có lỗi.”

Cô nhăn mặt và cố thoát ra khỏi gã. “Đó là những gì anh nghĩ.”
“Nhìn anh này,” Barry quát, “Hắn là một thằng què khốn nạn và anh sẽ

không để em phải từ bỏ cuộc sống của mình khi em biết chúng ta thuộc về
nhau.”

“Thằng khốn chết tiệt,” Adam quát.
“Đừng có xen vào, thằng bất tài.”
Lisa thoát khỏi tay gã. Mùi hương quen thuộc của cô quấn lấy gã. Cô ấy

là vĩnh cửu.

Vợ gã đứng cạnh em trai gã. Giọng cô ân cần, đầy tình cảm. “Barry, đã

đến lúc anh phải vượt qua nó. Chúng ta không còn là của nhau. Anh cần
một cuộc sống mới.”

Giọng nói thật nhẹ nhàng, kiên nhẫn, tông giọng ấy thường được dùng để

dỗ trẻ con ăn rau.

Gã bắt gặp cái nhìn nghiêm túc của cô.
Đột nhiên, gã quay ra và nhìn thấy cái gã đã bỏ lỡ khi bước vào đây. Bức

ảnh. Phía trên lò sưởi là bức ảnh gia đình. Góc chụp khéo léo đã ngụy trang
chiếc xe lăn nhưng bộ tuxedo và bó hoa như nhảy ra khỏi bức tranh một
cách rõ nét như phim 3D. Lisa mỉm cười. Gã biết đó là nụ cười.

Gã nhìn lại.
Lisa đứng cạnh Adam, tay cô đặt lên vai anh ta. Không có nỗi đau,

không nuối tiếc, không cúi đầu, không lời xin lỗi. Đó là sự thật.

Bàn tay Adam siết chặt tay Lisa. Sự thể hiện cảm xúc của tình yêu, sự

hòa hợp. Bàn tay khác của Lisa, với chiếc nhẫn vàng, nhẹ nhàng đặt trên
bụng như bảo vệ nó.

Bây giờ, toàn bộ thế giới của Barry đã sụp đổ. Tất cả hi vọng Alex trao

cho gã đã chết trong tâm trí. Gã cảm thấy cơ thể mình giống như cái vỏ sò,
không có xương, không có cơ hay bất cứ bộ phận nào. Không có gì cả.

Alex đã sai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.