TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 226

Kim không nói gì.
“Chị ta quan sát nó nhiều ngày khi nó yếu hơn và đói hơn trước khi nhận

ra sự cách biệt rộng hơn.”

“Nhưng tại sao?”
“Để thấy nó sẽ đi bao xa để đạt được điều nó muốn,” Sarah trả lời, nhắm

mắt lại. “Tôi khóc rất nhiều. Khuôn mặt tuyệt vọng, thống khổ của con
chuột đồng đó làm cho tôi mơ thấy ác mộng trong nhiều tháng.”

Kim thấy ghê sợ vì kí ức mà Sarah đã chia sẻ nhưng vẫn còn điều gì đó

cô muốn biết.

“Cô ta có gần gũi với bố mẹ cô không?”
Sarah lắc đầu. “Mẹ tôi không gần gũi với Alex nhiều lắm. Giữa họ có tồn

tại một sự lịch sự, thân mật, nhưng phải còn hai bước nữa mới giống mối
quan hệ giữa mẹ và con gái. Tôi từ đó vẫn nghĩ là mẹ tôi biết trước bất cứ
ai một cách chính xác rằng Alex sẽ trở thành loại người nào.

“Tôi nhớ một lần khi mẹ cù và thổi những quả mâm xôi trên bụng của

tôi. Chúng tôi cười phá lên đến mức chảy cả nước mắt và rồi tôi nhìn thấy
Alex đang đứng ở cửa ra vào. Tôi thề là tôi đã nhìn thấy mắt chị ta ánh
nước nhưng chị ta quay đi và rời căn phòng trước khi mẹ tôi có thể nhìn
thấy. Lúc đó chị ta khoảng 6 hay 7 tuổi nhưng tôi không bao giờ thấy lại vẻ
mặt đó một lần nữa.”

“Nhưng cô ta muốn gì từ cô?” Kim hỏi.
“Giày vò tôi. Chị ta hiểu tôi sợ hãi chị ta như thế nào và nó mang đến

cho chị ta niềm cảm hứng để đùa bỡn tôi. Tất cả những gì tôi biết là cho
đến nay chị ta đã thỏa mãn bằng việc điều khiển nỗi sợ hãi của tôi như một
con rối. Những lưu ý cảnh cáo của chị ta luôn luôn đủ.”

“Cô có nghĩ cô ta sẽ đi xa hơn không?”
“Tôi không biết nhưng tôi không muốn thử nghiệm nó. Chị ta ghét tôi và

thích thú truy đuổi tôi khắp cả nước. Điều đó ổn thôi bởi vì khi chúng tôi di
chuyển đi, chúng tôi an toàn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.