TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 275

Ông tặc lưỡi. “Cô biết đấy, tôi nhớ có một lần, tôi đã gặp một cô gái bé

nhỏ, cô ấy rất hung dữ, rất phòng thủ, mà cả ba phiên tư vấn, cô bé đều từ
chối nói dù chỉ một lời. Tôi nghĩ lúc đó cô bé được 6 tuổi. Không gì có tác
dụng. Tôi đã cố gắng thử kẹo mút, đồ chơi, một cuộc đi dạo vào khu vườn,
nhưng cô bé chỉ đơn giản là từ chối nói chuyện.”

Kim cứng người. Đó là một nơi cô không muốn đi.
“Lần tiếp theo tôi gặp cô bé đó là vào lúc 9 tuổi và ở giữa những ngôi

nhà của bố mẹ nuôi, không thể ổn định hoặc thích nghi. Khi tôi đưa bé một
chiếc bánh Wagon Wheel, những từ đầu tiên tôi nghe cô bé thốt ra là, “Có
chuyện gì thế, bác sĩ, hết kẹo mút rồi à?” Và sau đó tôi nhìn thấy cô bé một
lần nữa ở tuổi 15 khi cô bé thẳng thừng từ chối thảo luận về những gì đã
xảy ra trong nhà bố mẹ nuôi cuối cùng mặc dù…”

“Ted, tôi cần sự giúp đỡ của ông,” cô ngắt lời. Cô tin tưởng khả năng của

người đàn ông này mà không có bất cứ sự hoài nghi nào, nhưng cô không
thể cho phép ông tiếp cận khu vực cấm. Ông quá giỏi trong lĩnh vực của
mình.

Ông bắt gặp cái nhìn của cô và giữ lấy nó. “Tôi chỉ muốn cô cho phép tôi

giúp cô. Cuộc sống của cô có thể…”

“Bác sĩ, xin ông đấy.”
Ông lấy một chiếc ống từ phía bên kia bàn và cuộn một điếu thuốc lá.

Mùi lưu huỳnh tràn ngập căn phòng. “Cô có thể hỏi tôi bất cứ điều gì,
Kim.”

Kim cảm thấy thư giãn. Ông chưa bao giờ gây khó khăn quá mức cho cô

và cô rất biết ơn vì điều đó.

“Tôi đang điều tra về một vụ giết người. Ông có thể thấy nó trên mục tin

tức hoặc đọc về nó.”

“Nạn nhân bị cưỡng hiếp?”
Kim gật đầu. “Điều này nghe có vẻ hoàn toàn vô lí, nhưng cô gái ấy đã

được một bác sĩ tâm thần chăm sóc, vị bác sĩ đó rất hoàn mĩ và thông minh.
Trong buổi gặp đầu tiên của chúng tôi, có một cái gì đó khiến tôi bứt rứt,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.