TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 285

Ông chưa đến lượt hỏi nhưng cô vẫn trả lời nó dù sao chăng nữa. “Lấy

lệnh bắt?”

Ted cười thành tiếng. “Dựa trên căn cứ nào? Cô ta rất được tôn trọng

trong lĩnh vực của mình, tôi chắc chắn. Tôi cá với cô là không có bất cứ
một khiếu nại nào về tư cách đạo đức của cô ta. Cô gái trong trại giam
không chắc sẽ phát biểu chống lại Alex, trừ khi cô có thể làm cho cô ấy
nhận thức được mức độ cô ấy bị thao túng sâu như thế nào. Vì vậy, chính
xác thì cô định lấy lệnh bắt bằng cách nào? Cấp trên sẽ nghĩ rằng cô hành
động lố bịch và uy tín của cô sẽ hoàn toàn biến mất.”

“Cảm ơn, bác sĩ.“
“Tôi chỉ trung thực mà thôi. Người rối loạn nhân cách phản xã hội có thể

có, nhưng cần đủ người đứng lên và chỉ điểm ra họ. Tôi nghĩ giống như
Einstein đã nói, ‘Thế giới là một nơi nguy hiểm, không phải vì những kẻ
xấu xa, mà bởi vì những người chỉ biết đứng nhìn và chẳng làm gì cả.’”

“Họ có thể được chữa khỏi không?”
“Sao lại phải chữa trị? Trách nhiệm là một gánh nặng mà những người

khác chấp nhận, nhưng họ không thể hiểu tại sao lại như vậy. Rối loạn nhân
cách phản xã hội là một loại bệnh không gây cảm giác khó chịu cho bất cứ
người nào mắc phải.”

“Nhưng việc tư vấn…”
“Cô đang hiểu sai vấn đề, Kim,” Ted nói, bực tức. “Họ hoàn toàn hài

lòng với chính mình. Họ không có ý muốn thay đổi.”

“Nhưng họ không cảm thấy cô đơn ư?”
“Không có khung tham chiếu. Việc đó giống như yêu cầu một người đã

bị mù suốt đời mô tả màu xanh da trời. Họ không có sự tham khảo để biết
màu xanh là gì.”

Kim nghĩ đầu cô có thể phát nổ bất cứ lúc nào với tất cả mọi thứ Ted đã

nói với cô.

Ông mở miệng định nói nhưng cô giơ tay lên ngăn ông lại. “Tôi biết đã

đến lượt của ông, nhưng tôi còn một lượt bỏ qua nữa mà tôi chắc chắn sẽ sử

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.