TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 284

Kim nghĩ về Ruth và mọi thứ bắt đầu có một chút ý nghĩa hơn. Tất nhiên

Ruth đã tưởng tượng về việc đâm dao vào kẻ tấn công cô ấy. Những tư
tưởng này đã tồn tại ở đâu đó trong tâm trí cô ấy và Alex biết điều đó.
Nhưng cô không thấy sự liên hệ giữa Alex và Allan Harris, thế thì Alex cố
gắng để đạt được điều gì?

“Những người đó hoàn toàn không có cảm xúc gì ư?”
“Họ có những gì chúng ta gọi là cảm xúc nguyên thủy: nỗi đau ngay lập

tức hoặc niềm vui, nỗi thất vọng ngắn hạn và cảm giác thành công. Những
cảm xúc cao hơn như tình yêu và sự đồng cảm không hiện hữu trong người
rối loạn nhân cách phản xã hội. Việc thiếu trải nghiệm của tình yêu thương
khiến cuộc sống của họ thu về một trò chơi vô tận của những cố gắng thống
trị người khác.”

“Có phải đó là cách họ lấp đầy thời gian của mình?”
“Ồ Kim, cả hai chúng ta biết đã đến lượt tôi. Mặc cảm tội lỗi với Mikey,

liệu cô có định để chúng qua đi hay không?”

Kim lắc đầu. “Không.”
“Nhưng cô không muốn…”
“Tôi đã trả lời câu hỏi, thưa bác sĩ.“
“Được rồi, để trả lời câu hỏi của cô, sự nhàm chán gần như là đau đớn,

như một đứa trẻ cần sự kích thích liên tục. Điều đó tương tự với người rối
loạn nhân cách phản xã hội. Cuối cùng thì các trò chơi cũng nhàm chán, sự
giải trí dần suy giảm đi và vì vậy các trò chơi phải lớn hơn, hay hơn và
phức tạp hơn.”

Kim nghĩ về việc Sarah liên tục chạy trốn khỏi chị gái. Không biết có

bao nhiêu sự tiêu khiển mà Alex lượm lặt được từ trò chơi quyền lực nhỏ
bé đó trong những năm qua?

Kim cảm thấy nỗi thất vọng của cô ngày càng tăng. “Nhưng phải có cách

phơi bày chúng chứ?”

“Vậy, cô đang quan tâm đến vị bác sĩ tâm lí này. Cô nghĩ rằng cô ta có

thể là kẻ dẫn đến vụ giết người. Bước tiếp theo của cô là gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.