TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 288

“Thật ra là các người muốn cái quái gì vậy?” Wendy hỏi, xuất hiện ngay

bên cạnh người em trai. Mặc dù Bryant đứng bên cạnh Kim, sự căm ghét rõ
ràng là chỉ dành riêng cho cô.

Robin khoanh tay lên ngực và nét mặt thể hiện đôi chút sự đắc thắng.
Kim có thể thấy rõ rằng Wendy đã bị sụt cân. Cô ta trở nên gầy gò, và

với mái tóc đen kéo ra sau để lộ ra khuôn mặt, Kim thấy được gợi nhớ đến
Olive Oyl.

Sự căm giận đáng thương ánh lên trong mắt Wendy.
Kim nhanh chóng nhận ra rằng cô đã phải cân nhắc lại chiến thuật tra hỏi

một cách nghiêm túc. Robin Parks hiển nhiên là một kẻ đáng ghét, không
hề trả lời thẳng bất kì câu hỏi nào và xem ra Wendy lại có thể moi hết từ
anh ta đơn giản như nói chuyện với một kẻ khờ. Nhưng cô phải vào được
căn nhà này đã.

“Wendy, tôi đã gặp hai cô bé con,” cô mào đầu.
Thái độ căm ghét được thay thế bởi thái độ sửng sốt và sau đó là sự quan

tâm.

“Em tránh ra chút, Robin,” Wendy nói.
Anh ta không di chuyển nhưng hướng về chị gái của mình một cách hoài

nghi.

“Chị điên à? Em sẽ không để những người này vào trong…”
Wendy cầm tay nắm cửa rồi mở ra.
Robin bước sang bên cạnh.
Kim theo bước Wendy xuyên qua một căn phòng trang hoàng rất thanh

nhã và kết thúc ở một bức tường treo một chiếc tivi. Một chiếc sofa liền
bằng da quây quanh căn phòng với một chỗ dựa ở phía cuối.

Wendy chọn một chỗ ngồi xa nhất, ngay sau khi Kim kịp nhận ra cô ta đã

gầy đến mức nào.

Wendy khoanh chặt tay vào lòng. “Cô đã gặp các con tôi?”
Kim tiến đến để cả cô và Bryant có thể ngồi, mặc dù chưa ai mời họ ngồi

cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.