TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 289

Kim biết rằng người phụ nữ này rất muốn lao qua căn phòng và tự kết

liễu bản thân nhưng mà hơn thế, cô ta cần phải biết thông tin về những đứa
con của mình.

Kim gật đầu. “Chúng vẫn ổn,” Kim nói và cảm thấy cần phải nói thêm.

“Daisy đã mặc một bộ đồ liền hình chó đốm và Lousia thì ăn vận như một
chú cú.”

Wendy cố gắng ngăn những giọt nước mắt nhưng cô ta không thể kìm

nén nổi, cô ta phải khóc òa lên và những giọt nước mắt lăn dài trên má.

“Đó là những thứ chúng thích. Tôi chắc chắn là tôi đã gửi cho chúng

những đồ chúng thích.”

Căn phòng bỗng trở nên im lặng. Kim định mở miệng nhưng Wendy đã

chặn họng cô.

“Tôi không quan tâm cô có tin điều đó hay không. Nhưng sự thật là, tôi

không hề biết gì cả. Tuy hắn quá thông minh còn tôi lại vô cùng ngu ngốc,
tôi vẫn biết được rằng thằng khốn đó sẽ không thể trốn được ở bất cứ chỗ
nào trên thế giới này nữa đâu.”

Một vài giọt nước miếng bắn ra khi cô ta nói.
“Có lẽ cô không hiểu được điều này nhưng tôi thật sự căm phẫn đến mức

cảm thấy như bị bốc hỏa. Tôi chưa bao giờ có hành vi bạo lực trong đời
nhưng tôi ước gì có thể lấy tay bóp chặt cuống họng của hắn và siết chặt
hắn cho tới hơi thở cuối cùng. Đấy là tất cả những gì tôi có thể nghĩ tới.”

Robin bước vào phòng và ngồi bên cạnh chị của anh ta.
Điều này không phải là kế hoạch ban đầu trong đầu cô, nhưng Kim biết

làm thế nào để ứng biến trong hoàn cảnh này. Việc cố gắng tiếp cận để hỏi
Robin Parks một cách trực tiếp có thể dẫn tới việc nhanh chóng bị tống ra
khỏi căn nhà khi chưa kịp nhận được cái gì.

“Tôi có thể đánh đổi cả cuộc sống để quay trở lại và ngăn cản những gì

đã diễn ra. Tôi có thể hi sinh bất cứ điều gì để đổi lấy nỗi đau của bọn trẻ
và tin tôi đi, tôi sẽ dành cả phần đời còn lại của mình để cố gắng làm điều
đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.