TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 300

Alex cảm thấy chút căng thẳng. Sao ả lắm điều kia dám can thiệp vào

đời sống riêng tư của cô ta chứ.

“Thực ra, cô ấy đã cảm thấy như bị cô tra tấn và bạo hành trong suốt

nhiều năm.”

Alex cố gắng cười mỉm để che đi sự căng thẳng trên gương mặt. “Ghen tị

là một tính xấu. Khi có anh chị em ruột thịt, sẽ luôn nảy sinh sự cạnh tranh.
Tôi khá thành công trong sự nghiệp. IQ của tôi xuất sắc, tôi là đứa con
được yêu quý, nên cô thấy đấy, nó có rất nhiều động cơ để cảm thấy ghen
tức với tôi.”

Kim gật đầu đồng ý, “Đúng vậy, cô ấy kể khá là chi tiết về những năm

tháng tuổi thơ các cô sống bên nhau. Chúng tôi còn nói về quan điểm khác
biệt của cô về việc chăm sóc thú cưng.”

Alex cố gắng lắm mới nhịn không lầm bầm thành tiếng. Chúa ơi, con

nhỏ đáng thương đó không hề quên một sự kiện nhỏ nào ư?

Alex không hề thích bị tóm được điểm yếu chút nào. Cô ta không muốn

bị bất ngờ, khi bị dồn vào đường cùng, sự phòng vệ của cô ta biến thành sự
tấn công. Alex liền đáp trả.

“Ồ, Kim, những mối quan hệ trong gia đình rất phức tạp. Nếu Mikey

không chết ngay trước mặt cô thì cô đã không phải biết những điều này,
nhưng thật không may cho cô, tuổi thơ bị bạo hành và bị bỏ rơi của cô đã
để lại cho cô nhiều thứ hơn là chỉ nỗi dằn vặt về sự sống còn. Cô là…”

“Cô chẳng biết gì về điều đó cả…”
Alex hả hê khi nhìn thấy cảm xúc ánh lên trong đôi mắt người phụ nữ

kia.

“Ồ, nhưng tôi biết đấy,” Alex nói tiếp một cách khoan khoái. “Tôi biết

rất nhiều về cô. Tôi biết nỗi đau của cô không hề chấm dứt hoàn toàn khi
cô thoát khỏi mẹ cô. Chắc hẳn có rất nhiều thứ xảy ra tại trại trẻ mồ côi mà
cô chưa từng chia sẻ với ai.”

“Cô làm tốt đấy, bác sĩ. 10 trên 10”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.