TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 322

Jessica gật đầu, rõ ràng hơn.
Alex chỉ cần một phần thông tin quan trọng cuối cùng trước khi cô ta có

thể chuyển sang phần thứ ba của quá trình. Sự đồng thuận.

“Cô có nhớ những suy nghĩ đó bắt đầu từ khi nào không?”
Những giọt nước mắt khô dần khi Jessica dành thời gian suy nghĩ cho

câu hỏi.

“Tôi thấy trên bản tin,” cô ấy bắt đầu một cách máy móc. Cô ấy đã được

kê đơn thuốc có tác dụng làm mệt mỏi nhưng, dĩ nhiên, nó không phải là
loại thuốc phù hợp cho tình trạng của cô ấy. Lithium hoặc điều trị sốc điện
có hiệu quả nhất nhưng cần nói thêm rằng Alex không tiện chia sẻ chúng
với các nhà chức trách.

“Tiếp tục đi.”
“Không lâu sau khi tôi trở về từ bệnh viện, đã có một bản tin về một vụ

đánh bom ở Pakistan. Tôi nhìn những hình ảnh đó và cảm thấy sợ hãi về cái
thế giới mà tôi đã mang Jamie tới. Lúc đầu tôi chỉ thỉnh thoảng xem các
chương trình thời sự, nhưng sau đó tôi đã có các kênh hai mươi bốn giờ vào
tất cả các ngày. Cuối cùng, cùng một lúc một tay tôi bế Jamie còn một tay
thì kiểm tra các tin tức trên điện thoại. Nó giống như là một cơn nghiện
vậy.”

“Lúc đó cô tìm kiếm điều gì?”
“Sự hi vọng. Nhưng cả thế giới lại tràn ngập chết chóc, sự hủy diệt và

hận thù. Tôi không thể hiểu tại sao tôi lại không nhìn thấy tất cả những điều
này trước khi tôi mang thai. Làm sao mà tôi lại có thể đưa thằng bé vào một
thế giới khủng khiếp như vậy?”

Alex gật đầu thể hiện sự thông cảm của mình. Động cơ của Jessica là

thường gặp nhất: lòng vị tha. Với vô số lí do, cô ấy thực sự tin rằng nếu đứa
con của mình chết đi thì sẽ tốt hơn. Các điều kiện thường biểu hiện ra bởi
người mẹ cảm thấy mình không thể bảo vệ tốt cho đứa trẻ khỏi các mối đe
dọa, cho dù là thật hay tưởng tượng.

“Cô có thể cho tôi biết một trong số những điều mà cô lo sợ không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.